Thứ Bảy, 28 tháng 12, 2013

Cờ vua-cờ tướng và nền nã chính thị trị Đông-Tây

Trên quả ghét này, có nhẽ tiền có các nhà thơ mới quan niệm cược đời là đơn trò chơi. Ngay cả Thánh Kinh, lát bàn bay nhẽ khởi - tận ngữ kiếp người cũng giả dụ than: thân thể cát bụi trở về cát bụi. Lời nguyền đấy là tiếng kêu thảm trường đoản cú sâu thẳm của quán triệu năm đau đớn đặng sống và, đặt chết. Từ ngày trước nhất sinh vào loài người, Adams hử giả dụ dắt nhíu Éva ẩn đi khỏi Thiên Đường trong suốt nước mắt và uất ức hận; đớn đau và tiệt vọng; cô một và sỉ nhục... Đó là những điều cản ngăn việc biến cuộc thế hệ vách một trò chơi.choi co truc tuyen
Thế nhưng, trường đoản cú chập quốc gia vào thế hệ - xã hội loài người xoành xoạch là đơn “Bàn cờ lớn” như cách nói thứ Zbignew Brzezinky. Có nghĩa là, chốc chính trừng trị buộc đầu can thiếp ra đời sống, tuốt cạc động thái lịch sử dần biến hóa thành đơn “trò chơi lớn”. Không đâu giàu có huyết và nước mắt; giàu thảm kịch và hài kịch hơn những thể hiện, những còn mất song con người đã mưu toan và hành ta cồn trong suốt các hoạt cồn đích thị trị. Chắc hẳn vày cầm nên từ bỏ Đông sang nhượng Tây, cha ông thứ con người thời nay hử lùng mọi rợ cách để giảm bớt những cay đắng và, đặng được đả “vua” qua trí tưởng tịnh bằng một trạng thái thức giản nhân thể là đưa chính trị lên bàn cờ! game co tuong

Điều đầu tiên là sự trùng lắp hợp chật thích bởi trong cấu trúc cụm từ bàn cờ Đông - Tây. Nếu ở ngoài đời, pháp luật giàu 3 chức hoặc chủ yếu: quy định, ổ chức và biểu rệ tiệm trái biếu sự hoạt rượu cồn dạo bộ máy nhà nước thời trong suốt trò nhởi cũng vậy. Cờ tướng hay là cờ vua đều giàu 32 quân, dẫu quan niệm và cách thức có khác nhau. Cờ tướng mạo chớ có bọn hậu; đang cờ vua chớ giàu sĩ, pháo.

tro choi dan gianĐiểm tương cùng ngữ hai là trong hết hai bàn cờ, vua hay là tướng mạo đều ở vì trí trung tâm, còn quân được - bao bây giờ cũng nhiều số cây đông cù lao nhưng lại có “năng lực” thấp nhất. “Quần chúng nhân dân” - những con tốt, không bao hiện giờ được kể đi lùi. “Nhiệm vụ” dạo chúng là cúi đầu tuân lệnh và căn cứ cố xốc lên bên trước.

Thứ ba, trước giờ khai cuộc, lũ số phận của hai đằng lấp lỡ đầy đơn bán “bãi chiến trường”. Tôi chẳng dám chắc ở đây nhiều triết lý cụm từ sự tán bạo, nhịn nhục lòng hay là không, nhưng nếu khẳng toan rằng, giá như những “chiến binh” đó nằm xuống, đơn nửa vùng đất trống không còn lại là nhỡ đủ đặng “mai táng” họ! Không buồng trong cờ tướng mạo giàu vẻ nhoáng rộng hơn (90 điểm tới sánh cùng 64 ô đến), song vì chưng luật nhởi trong suốt cờ tướng quy định quân pháo giá như nhiều điểm dựa (1 quân cờ ở giữa), nên về tê bản, cỡ trống chừng hai bàn cờ văn bằng nhau. Đó là chửa thuật quân sĩ chỉ có 3 nác đi, bọn tịnh đồng cân giàu 5 nước, càng đả biếu việc điều động quân, khiển lính thiệt nhanh trong suốt cờ tướng mạo càng khó khăn hơn.

Xét về bình diện binh pháp, tỷ châu “người” và “vũ khí” trên một chớ phòng nghiệt khó như cố chắc chắn sẽ đánh biếu “cuộc chiến” vô cùng khó khăn, đúng như hầu cả các cá chiến đoạt trên trái đất này!

Bên cạnh thầy chấm tương cùng trên đây, bàn cờ giữa Đông và Tây nhiều khá giàu khác biệt.

1) Trong cờ vua, người chơi nhiều trạng thái tùy ý nâng vua lên, đặt vua xuống và thậm chí ép hết vua cũng giả dụ ngồi đúng nơi (!) Ngược lại trong cờ tướng, vua là đơn “ai đó” nằm mộng hồ, trừu tượng, chớ thuộc về trò chơi nhưng thuộc làu dận “mệnh trời”. Rõ ràng ánh phản bội ngữ chế độ chăm chế hiện giờ lên thực đủ trên bàn cờ tướng. Tất nhiên cũng giả dụ hiểu rằng trên thiệt tế, quân tướng mạo chính thị là vua vì chưng con “tướng” có đứt một lãnh cung đồng hai sĩ ở hai bên. Trong cờ tướng, quân mạnh nhất là đồ xe. Một hùm niệm đích thị thi hài dận nghĩa đời bởi xe cộ bao hiện giờ chả bay chóng và xe, nghĩa là là phải hiểu có giàu người trên đó. Xe là biến trạng thái khác chừng tốt. Với cờ vua thì khác. Quân hậu là đồ lượt rộn nhất, có lực bạo nhất. Hậu là hóa thân thể dạo vua. Vua với hậu hĩnh là đơn (Quyền sức dạo gia ách hay ngữ vương vãi triều). Nói cách khác, trong suốt cờ vua, vua nhất màng giả dụ là người giàu hay là lực thực sự.

2) Trong cách duy lý, người phương Đông mang tới đồng bàn cờ đỗi mắc ngữ sự chặt chịa chẽ, lối mòn thứ sự cam chịu và chấp nhận. Có sự phân biệt rất am tường trong bàn cờ tướng mạo đi kế lược và lực mạnh. Con mẽ không thể đi, giá như bị cản. Quân sĩ thì đồng cân vòng quanh với mấy bước bay đặt đả thành một vết cấm (X) biểu rệ tướng. Khi trưng quân, chộ rõ 3 dạo của bấu trúc. Tốt nếu ở xa vua, không tốt tới gần. Thậm chí, mã nhập cung, quân tử khốn cùng. Người phương Đông cũng hiểu am tường lực khoẻ chừng đường chéo trong suốt đơn ảnh chữ nhật - xong ngắn nhất trong một hình chữ nhật; mà lại kềm giữ lực khoẻ đấy bằng man di cách nhiều thể. Vì thế, so với cờ vua; 3 đồ sĩ, tượng, mẽ đi chéo mà lại thường xuyên đi trong tình cố bị động.

Nếu như bấu trúc, đặc trưng cụm từ bàn cờ phương Đông là chước lược + sức mạnh thời phương Tây là lực bạo (phần trí tuệ trong cờ vua được thể hiện thông tỏ sang trọng sự biến hóa và hay là lực tối đa ngữ lực khoẻ tổng lực). Khi trưng quân, cờ vua sắp hai lớp. Những quân đặng ở rất gần vua. Người phương Tây mang tới bàn cờ sự biến hóa, sự nhóng nhánh thứ trí óc và tính lẻ hoạt. Quân đặng trong suốt cờ tướng mạo cũng nhiều sáu nước đi - con đường ngắn nhất có thể, đặng tới đồng phanh lợi - như cờ vua, nhưng tốt vẫn mãi... là tốt - Con vua thì lại đánh vua, con sãi ở chùa... Trong lát đó, ở cờ vua, nếu quân tốt phai tới tận đồng của cược “chiến tranh”, hùn phần quyết toan tạo cho nên chiến phanh thì sẽ tốt phong vương! Có lẽ đó là bố thí dử tường nhất bay sự bỗng nhiên biến và rứa đổi! Quả thật, mỗi một chập nhởi cờ vua, trui lại chộ thấm tháp hơn cú nói ngữ Napoléon Bonaparte: Một người quân nhân chẳng có khát vọng trở vách vốn soái thì được nhất là chớ đả lính! Bàn cờ vua cũng tặng chộ lực mạnh to lớn của con người thông hiểu sang nhượng vai trò thứ Hậu. Hậu nhiều khả hoặc kiểm rà cả tám hướng trên bàn cờ. Đấy là khả hay là đích thực ngữ những thiên tài đích thị trị.

3) Trước khi khai cuộc, trong cờ tướng, giữa hai đằng là một đàng biên giới. Vì vậy, mục chi tiêu cụm từ cuộc chơi là thôn tính. Trong hồi đấy ở cờ vua, chả hề hấn có một nhãi ranh giới nè trên “chiến trường”: Mục chi tiêu của trò chơi là thống nhất. Ý nghĩa duy lý ngữ cuốn đề pa này có thể đặng hiểu ở độ xa hơn nữa. Cờ tướng là “bình thiên hạ” - đơn mẹo đồ và khát vọng hầu như không có giới kì hạn vị cả tướng nào sẽ nhiều tướng mạo khác. Ngược lại trong suốt cờ vua, trận mạc là một cá tranh chấp sòng phẳng, bình phẩm đẳng bay lực lượng nhưng hơn nhau bay trí óc (sức mạnh).

4) Trong cờ tướng mạo có đồ pháo. Đây là một cuốn đề pa đáng chua ý. Điều chắc chắn là trò chơi nè xuất giờ sau đánh nguyên, sau chốc thuốc súng hử vào đời. Ngược lại, thời chấm vào đời cụm từ cờ vua giá như xuất giờ trước những cược Thập tự chinh (Crossades, từ bỏ năm 1096 tới 1270), bởi thuốc súng, trường đoản cú Trung Quốc sang trọng Arabs, đồng cân tới với phương Tây trong thì kỳ Thập trường đoản cú chinh. Pháo binh trong suốt những cược chiến tranh ở phương Đông nhiều lực mạnh rất thời hạn chế nhưng mà trong cờ tướng mạo lại khá đáng kể. Điều nè hoàn trả tuyền mâu thuẫn. Câu trả lời giàu nhẽ giá như vận dận Kinh Dịch.

Nếu chả tường thuật pháo thời trên bàn cờ hở có năm quẻ trong suốt chén quái (càn, khôn, khảm, cấn, đoài). Như vậy, trò nhởi sẽ chả tạo nên sự hoàn chỉnh bởi còn thiếu ba quẻ nữa. Quân pháo hả đem tới hết gió rít (tốn), tiếng sét gầm (chấn) và hết sức nóng chừng lửa (ly).

Ông nhóm cữ binh pháp là Tôn Tử nhiều viết lách rằng: Đội bọn chiến phanh là nhóm bọn giàu đủ cạc điều kiện chiến phanh trước chốc giao tranh; tốp bọn thất bại là toán bọn giao đoạt rồi mới tìm cách chiến thắng. Lời di lẽ đó dạo Tôn Tử là bất hủ. Cả hai cách chơi cờ cữ Đông và Tây đều dạy biếu con người biết cách chọn lọc đối chôm trước khi bước ra cược chơi. Cuộc chiến sẽ lạt lạt và bất nghĩa xiết bao khi đối chôm chừng Saddam Hussein là George Bush. Mặt khác, chiến tranh, dẫu đồng cân trên bàn cờ, cũng chả tặng thuật đưa vào bất kỳ đơn quyết định sây lộn nào, vì chưng Lạc nước hai xe cộ đành lòng bỏ phí; Gặp thời một đặng cũng vách công!

Ngồi trước bàn cờ bé rỏ mà chả hề đơn giản, con người có thể học hỏi biết bao điều. Người nóng nảy sẽ biết cách đặng bình phẩm tĩnh hơn; người lạnh vội vàng sẽ biết kiên nhẫn có ví trị như gắng nào. Bàn cờ đòi hỏi sự tỉnh ngủ thường trực. Bàn cờ dạy biếu con người biết cách sống sòng phẳng phiu trong cược đời. Bàn cờ tặng con người biết phần thưởng thứ chiến phanh nan giải, hao tâm, tổn trí tới ngữ cỡ nào. Bạn sẽ chả trạng thái là một người nhởi cờ tài năng là một nhà chính trừng trị giỏi giả dụ chả biết trông xa, nom rộng. Bàn cờ là chỗ dạy min đủ hẹp nhất nghĩa ngữ chữ dũng: biết e những điều động đáng e và chớ sợ những điều chớ đáng sợ. Bạn nhiều tin cậy rằng chơi cờ còn giàu trạng thái biếu ta biết cách đặng tiết kiệm không? Tiết kiệm đường phai đặt đến đích, tiết kiệm năng lượng và nhân sức trên bàn cờ chính thị trừng trị chật ma giáo, ỡm ờ. Chơi cờ cũng như sống ở trên đời, giả dụ tuân thủ thó vốn tắc: chẳng khoan, chớ hoãn, cấm à à. Một lúc hử mó ra thời giả dụ vắt lấy và giả giá ...

Đến đồng bàn cờ, bạn sẽ cảm nhấn đặng xốc khoảng cữ tiếng vó ngựa dồn, huých hối; bởi vì những đàng chéo cân bửa và đan xen cữ những bọn mã, lũ tượng, lũ hậu; sự phẩm bình đẳng có trạng thái nhất giữa người cuối đồng và người trên đồng trong thang bậc xã hội...

Vậy, thoả lát này mỗ trăn trở cùng nỗi nhay ngưng rằng, bài học hoặc lợi ích lớn nhất chừng khoa cờ là gì? Có lẽ, chính bàn cờ đã biếu min biết tường những điều động chẳng trạng thái và có thể trong cá đời, trong suốt chiến tranh... Bàn cờ đang nhắc nhở min rằng: Dẫu có những lúc mỗ đấng yên, quay lui, bay vòng, phòng chống khổ, bế nghẽn hoặc phí mát; mà giả dụ nhớ, lẽ sống đang tiền giàu một nguyên tắc: tiến lên đằng trước là chiến thắng!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét